Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Nơi chỉ dành cho chúng ta
 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Nam xin chào cả đại gia đình....
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime10/7/2015, 9:42 am by Kissmemylove

» khaotruong spa BOY sauna
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime4/7/2015, 2:21 am by spaboy

» HOT BOY GYM SIÊU MẪU SPA
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime2/6/2015, 1:26 am by spamassanam

» callboy 0167471057x kuto phuc vu a-z tai Nha Trang
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime18/4/2015, 12:38 pm by chaongaymoi

» Hot hot Quy Định của GK II
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime26/3/2015, 12:02 am by tamsudoitoi

» Top biên hoà tìm vk
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime14/3/2015, 2:34 pm by Phanthanhlong1988

» Đụ thằng Tài ở Bạc liêu
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime24/1/2015, 2:04 pm by hoangtuthongay

» Cho em ra mắt nhé...
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime8/1/2015, 8:17 pm by Một Mí

» Cho e góp ý xíu ngen
Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime8/1/2015, 8:15 pm by Một Mí

Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
Diễn Đàn
Affiliates
free forum

Top posters
kisslove
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
BooM
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
ivant
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
gay85_timban
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
Lyrim
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
Admin
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
Kim +
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
huuthien
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
supcua
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 
soidabuon
Tình yêu không như ta mơ Vote_lcapTình yêu không như ta mơ Voting_barTình yêu không như ta mơ Vote_rcap 

 

 Tình yêu không như ta mơ

Go down 
3 posters
Tác giảThông điệp
Kim +
Người thành phố
Người thành phố




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime11/9/2009, 7:18 pm

Tình yêu không như ta mơ
Nguồn:vuontinhnhan.net

Chap 1

RENGGGGG....................
Tiếng đồng hồ báo thức đã làm gián đoạn giấc mơ đẹp đẽ của tôi, báo hiệu một ngày mới bắt đầu...một ngày quan trọng.....
- Kiệt ơi.....xuống ăn sáng đi con rồi đi học nữa....ngày đầu tiên đi học không được trễ đâu nha...mẹ tôi nói.

- Dạ...xuống liền...
Tôi bước xuống cầu thang mà cái đầu hình như còn để trên giường ấy...
....
- Nè, ăn nhanh đi con, con trai gì mà ăn chậm dzậy....mẹ tôi thường quát..

- Từ từ mẹ àh...ăn phải biết thưởng thức chứ, nhất là món mẹ làm muh.....hihi..

- Thôi...cái thằng này chỉ được cái nịnh bợ là hay nhất...nhanh lên chứ trễ giờ là người ta không cho vô đó...hôm nay là ngày khai giảng mà...

- Dạ con biết rùi...
........

-"Thưa mẹ con đi học".....Tôi xách chiếc xe đạp cũ rích ra cổng (nói "cũ rích" chứ thật ra cũng còn mới lắm mặc dù đã chạy hơn n năm...biết giữ đồ muh..hhihi)
Hôm nay trên đường đông xe thiệt, chắc là ngày 5/9, nơi nào cũng tấp lập những cái áo trắng quần xanh, những tà áo dài trắng của các bạn nữ sinh...náo nhiệt thật...uhm..nhưng mình cảm thấy chán chán sao đó...hihi...chắc tại cái tính lười lại trở dậy rùi...sau ba tháng hè được vui chơi thỏa thích, không hề đụng đến một chữ nào, mà bây giờ phải xách lại cái cặp, rồi những bài vở mới, nhất là bây giờ lại khác, mình đã là học sinh cấp 3 rùi...huhu...chắc chương trình học còn nặng hơn nữa...

Mãi suy nghĩ một hồi rồi cũng tới trường......trước mặt mình là nguyên dòng chữ : "Trường trung học phổ thông Bùi Thị Xuân"...cộng nhận mình cũng may thiệt được thi vào một trường công lập mà hình như cũng có tiếng trong thành phố.....mặc dù mình học tà tà...hehe...
....
- Ê...thằng kia..sao đứng giữa đường dzậy hả? biết cản trở giao thông không?

Í trời..mãi lo suy nghĩ mà mình quên mất đang dừng xe trước cổng...tôi quay lại, đang định nói lời xin lỗi thì bỗng dưng bắt gặp một câu nói hết sức dzô dziên...

- Xe đạp cũ xì mà cũng bày đặt.......giọng nói vang ra từ một chàng trai đang đi chiếc xe máy Air Blade nhìn thật sang trọng (chắc là công tử nhà giàu rùi...) nhưng mà chảnh quá...tôi ghét nhất những người như dzậy nên tôi bèn lên tiếng...

- Uh..xe đạp cũ có liên quan gì đến anh không? Cái đồ dzô dziên hết sức........

Tôi một mạch chạy vào trường không thèm để ý đến người đó nữa.......Vào đến trường thì cũng gần 7h rồi, sắp làm lễ chào cờ, tôi vội vàng tìm hàng ngũ của lớp mình mà vô..cũng may là có cái bảng tên lớp chứ không là hết biết đường tìm luôn, vì học sinh 3 khối củng làm lễ mà.......Sau một hồi tìm kiếm vất vả, cuối cùng cũng thấy được cái bảng tên lớp 10A7, tôi vội đi vào xếp hàng rồi làm lễ chào cờ.........

..........Ôi...suốt 2 tiếng ngồi dưới sân trường với cái bầu không khí hết sức là ôi bức và buồn chán bởi những bài phát biểu dài dòng của các ông đại biểu gì đó, hơn nữa mới vô trường có quen biết ai đâu, muốn nói chuyện cũng không được.....rõ chán.....

- "Buổi lễ đến đây là kết thúc"...giọng của cô dẫn chương trình vang lên khiến cả trường hoan hô náo nhiệt........Woa..mừng ghê, thế là xong, vào lớp thôi, nóng wá rùi...

Bước vào lớp tôi nhanh chóng chọn một chỗ ngồi gần cuối (ngồi cuối dễ nói chuyện hơn muh..hhiih). Phải nói là chỗ tôi chọn khá là ưng ý đấy, vừa có quạt, vừa có cửa sổ...Sau một hồi thì các bạn cũng vô dần..

- Bạn ơi..chỗ này có ai ngồi chưa? Trước mặt tôi là một chàng trai có thể nói là wá tuấn tú và mang một vẻ gì đó rất dễ thương....

- Àh chưa.......

- Dzậy mình ngồi chung với bạn được không?

- Uhm..được...

- Mình xin tự giới thiệu trước nha....mình tên Nguyễn Tấn Huy...còn bạn? chàng trai ấy lên tiếng...

- Àh....mình hả...mình tên Kiệt...Trần Anh Kiệt....

- "Anh Kiệt" àh....cái tên hay đấy...hihi.....bây giờ mình là bạn học rùi nên có gì giúp đỡ lẫn nhau nha....Huy cười thật tươi...

- Giúp àh...uhm..giúp gì cũng được nhưng ngoài việc học nha....tại vì mình không có khá cho lắm nếu không muốn nói là dở.....tôi trả lời một cách thẳng thắn....

- Dzậy hả....bạn đừng lo, tại vì mình cũng học......dỡ như bạn thôi.....hihi.....thì 2 người ngu chung ngồi chung cũng dzui mùh....hehe...lại một nụ cười dễ thương đến chết người của Huy...

Sau một hồi chuyện trò thì cô giáo chủ nhiệm cũng bước vào lớp, do ngày đầu tiên đi học nên tiết này được xem là tiết sinh hoạt đầu năm. Cô giới thiệu là cô tên Phượng, là giáo viên chủ nhiệm đồng thời là phụ trách bộ môn văn của lớp tôi....Sau một hồi giới thiệu xong, đến lược phân công ban cán sự lớp...trước tiên là lớp trưởng..cô hỏi lớp có đề cử ai không hay có bạn nào muốn xung phong.....Cả lớp đều nhìn nhau vì ai cũng như ai....có quen biết ai đâu... Thấy các bạn không ai lên tiếng, cô liền nói:

- Nếu không có em nào dám xung phong thì cô sẽ quyết định giao chức lớp trưởng cho bạn có điểm thi tốt nghiệp cao nhất lớp nha....àh mà hình như cũng là cao nhất trường luôn đó...

Cả lớp đều xôn xao bàn tán xem ai là người mà cô nói...

- Đó là bạn Nguyễn Tấn Huy....cô nói...

Ủa? Sao nghe quen wá dzậy?

A...ah..thì ra là người ngồi kế bên tui...trời...dzậy mà nó dám nói là học dở cơ àh..(thẳng này xạo thiệt....)

Huy đứng dậy để chào cô và các bạn, rồi tôi nghe có những tiếng bàn tán từ những bạn nữ..
" Trùi ui..thằng này đẹp trai wá mày...."
" Hihi..anh chàng lớp trưởng mình dễ thương wá..."
(Đúng là một lũ mê trai....)

Sau khi giới thiệu xong Huy ngồi xuống và bắt gặp ánh mắt sắc như dao của tôi....

- Dzậy mà bạn dám nói là học dở hả thằng kia....(Trời...ghê thiệt..mới quen biết mà dám nói chuyện kiểu đó..pó tay..)

- Àh hihi...nói giỡn thui...thì mình cũng học kha khá thôi chứ đâu có giỏi gì đâu, mai mốt có khi còn phải nhờ bạn giúp đỡ nữa đó….

- Thôi...đừng có xạo woài......haha...từ giờ kiểm tra thì khỏi sợ rùi ha…anh chàng lớp trưởng học giỏi...tôi cười với một ý đồ đen tối.

- Trời....Kiệt cũng biết lợi dụng quá heng?

- Ôi....cái này không phải là “Lợi dụng”, mà chỉ là “giúp đỡ” lẫn nhau thui...hihi

- Uhm.... được....mai mốt cậu hỏi gì thì mình cũng chỉ hết....

- Ồ…thiệt àh?

- Uhm....biết cũng chỉ, mà không biết cũng chỉ…..

- Dzô dziên.....không biết chỉ chi?

- Thì có gì chết chung muh...hehe....

- Trời...quánh chit àh....

Sau một hồi trò chuyện tụi tôi cũng bắt đầu trở nên quen biết nhiều hơn, và thật kì lạ là tại sao mới quen biết với Huy mà mình lại có cảm giác như một người bạn lâu năm, rất muốn gần gũi và hihi......chắc có lẽ là cái vẻ đẹp trai hay là cái nụ cười dễ thương ấy chăng....thôi..... đừng nên nghĩ lung tung nữa....không phải ai cũng như “mình” đâu.......
Chap 2

- Ê…đang nghĩ gì dzậy…..bỗng Huy hỏi sau một hồi im lặng của tôi.

- Có gì đâu … hihi. Tôi cười cho qua chuyện.

- Nè, bạn tên gì dzậy? một cô bạn gái ngồi trên tôi bỗng quay xuống.

- Mình tên Anh Kiệt, còn bạn?

- Chào bạn, mình tên Trúc Phương, hân hạnh được làm quen nha…cô ta nở một nụ cười nhìn thật tươi và thân thiện…(hihi, mình thấy lớp này cũng có nhiều người dễ thương quá àh)

- Ủa? Sao bạn chỉ hỏi Kiệt mà không hỏi tui?..hehe.. Bỗng một câu nói chen ngang vào cuộc trò chuyện của hai đứa tôi…

- Àh…bạn hả…ùhm…tui biết tên bạn rùi mà…bạn tên Huy..lớp trưởng lớp này, người có điểm cao nhất trường…..chài …còn gì nữa không ta…..hình như là hết rùi đó…. Đúng không ta?

- Biết dzậy thui hả…..Huy hỏi một cách khó hiểu…

- Uhm..thì dzậy thôi chứ muốn gì….anh lớp trưởng….Phương trả lời một cách cụt ngủn

- Còn chứ, còn nhiều lắm...chẳng hạn như là hiền lành, dễ thương, haha....đẹp trai nữa chứ....hehe....(Trời...sao thằng này tự tin thấy ớn luôn...pó tay.com)

- Thôi... được rùi ông nội..cho cháu xin.....mày vẫn tự tin như xưa...Phương nói một cách mỉa mai...

- Ah...thì ra 2 người quen biết àh? tôi hỏi.

- Ùhm.....có thể nói là wá wá quen luôn....hihi....Tụi tui là bạn học chung từ cấp 1 và cấp 2, không ngờ đến cấp 3 mà còn gặp được mới ghê...đây chắc là duyên phận ha! Kaka......Huy cười......

- Duyên gì mà duyên...thấy ghê....không biết kiếp trước đã làm điều gì ác không mà kiếp này lại phải gặp mày..cái thằng bạn quá ư là dzô dziên....

- Dzô dziên vậy mà cũng có người thích chơi chung mới hay....

- Ê..hình như một ngày mày không cãi với tao là mày ăn cơm không ngon đúng không?

- Hahaha...uhm....đúng đó...Huy cười thật ngây thơ hết sức.....

Thì ra 2 người này là bạn thân với nhau từ hồi học chung lớp 1, có thể nói họ đã cùng nhau trưởng thành....àh..như là thanh mai trúc mã dzậy...nhưng thật kì lạ là 2 người này lại duy trì cái tình bạn này bằng những cuộc cãi vả hàng ngày...dù đúng hay sai họ cũng phải tranh cãi với đối phương...nhưng mà sau đó lại làm huề, rồi lại cãi, rồi lại huề..cứ thế họ dần dần trở thành đôi bạn thân lâu năm..mà người ngoài nhìn vào dễ hiểu lầm là đôi tình nhân vậy...(theo lời tường thuật của Phương và Huy).

- Thôi....quay lên đi....nói nhiều wá àh..vô học rùi kia....Huy quát vào mặt Phương..(wen rùi...hehe).

- Xớ....làm gì ghê dzậy...ỷ là lớp trưởng hả mày...Kiệt đừng để nó ăn hiếp nha...Phương liếc qua Huy rồi quay sang nhìn tôi với một nụ cười khá dễ mến..như một người bạn hiền..(hiền hay không còn chưa biết....hehe).
........................

Rengggg........
Tiếng chuông trường vang lên..woa....cuối cùng cũng kết thúc buổi học đầu tiên....nói chung thì hum nay không có gì là mệt nhọc hết vì đã mất hết 2 tiết làm lễ rùi..còn mấy tiết sau hầu như cũng là những tiết học đầu năm, thầy cô vô chỉ toàn giới thiệu sơ lược rùi thôi.....xem ra ngày đầu tiên đi học cũng không đến nỗi quá tệ...(trừ việc hồi sáng tại cổng trường....)..và thật may là có thể làm quen với Huy....àh...còn Phương nữa chứ...2 người này cũng có những nét dễ thương và nhất là Huy....trời..nghĩ gì dzậy...?? (quen đi....mai mốt đừng hối hận nha.....^-^)

- Ê....Trần Anh Kiệt....một giọng nói khá là quen thuộc vang lên trong khi tôi đang bước xuống cầu thang chuẩn bị ra bãi giữ xe...

- Ủa ? Ai ta? tôi quay lại....

- Mình nè.....hi...giọng một bạn nữ vang lên...

- Trời....Linh hả? Woa..lâu quá không gặp....ủa? Linh cũng học trường này ah? Tôi hỏi trong sự ngạc nhiên......Linh là bạn học chung lớp với tôi thời cấp 2, có thể nói chúng tôi cũng khá là thân vì Linh là con người rất hòa đồng, mặc dù là nàng công chúa nhà giàu nhưng Linh rất hòa nhã với mọi người, hoàn toàn không một chút sự kiêu ngạo sa hoa....đó cũng chính là lý do tại sao tôi lại mến cô bạn học trò này như vậy...

- Uhm...

- Sao rùi...mấy tháng hè đi du lịch dzui không? Ah..mà sao không nói cho Kiệt biết là Linh học trường này...bạn bè vậy hả? Tôi trách móc...

- Ah...hihi...không nói cho Kiệt biết là để dành tặng cho Kiệt một cái surprise đó mà....

- Uhm...quá surprise luôn...nè đi du lịch về có quà không vậy hả....hehe?

- Úi trời....bạn bè lâu năm vậy mà mới gặp là đòi quà rùi....thất vọng quá nha....hii..ai chứ...Kiệt là chắc chắn có rùi...và còn là một món quà lớn cơ chứ....

- Trời..thiệt không vậy? (quá ham hố.....pó tay)

- Thiệt....chiều cậu có rãnh không...qua nhà mình đi....rồi tụi mình đi chơi, sẵn tiện nhận món quà đặc biệt của Linh heng.....

- Uhm.....chiều nay hả....ok....hehe..đi đâu chứ đi chơi là mình sẵn sàng mà....

- Vậy nha....Linh về trước đây....chiều nay 3 giờ ở nhà Linh nha....bye bye

- Uhm....bye bye...

Xem ra hôm nay cũng vui chứ..làm quen được bạn mới, lại gặp được bạn cũ...uhm...có lẽ mình bắt đầu thích cái ngôi trường này rùi..hihi...thôi...về thui....

..........................
Về đến nhà đã gần 12 giờ rùi...mới bước vào nhà là có điện thoại của mẹ tôi...

- "Kiệt hả? về nhà rồi hả con?"
- "Dạ..mới về..."
- "Uhm....con tự nấu cơm mà ăn nha...mẹ đã chuẩn bị đồ ăn trong tủ lạnh rồi..con hâm lại đi..."
- "Dạ...con biết rồi..."
- "Uhm...vậy đi...."
- "Bye...mẹ..."

Lúc nào mà chả vậy...ba tôi thường đi công tác xa, đi một lần là khoảng một vài tuần mới về...còn mẹ tôi thì bận bán buôn ngoài chợ...sáng đi chiều về...nên bữa trưa cũng thường là do tôi tự phục vụ mình....hihi....nói thiệt thì mình cũng giỏi việc gia đình lắm...vì trong nhà chỉ có một mình tui thôi chứ có người làm đâu...(huhu..nhà nghèo muh...)..nhưng mà tại vì cái tính lười nên hiếm khi tôi tự nấu ăn..thường thì mẹ tôi chuẩn bị sẵn, nếu không là tôi thà ăn mì gói cho tiện..hehe....
................

Ăn uống nghỉ ngơi xong.....tôi làm một giấc ngon lành.........bỗng có tiếng điện thoại vang lên...Ah..thì ra là Linh....tôi bắt máy.

- "Alo...Linh hả?"
- "Uhm...nè Kiệt...biết mấy giờ chưa hả? còn không qua nhà Linh..."

Tôi nhìn đồng hồ thì thấy đã hơn 3 giờ...úi trời.....mình ngủ quên rồi....

- "Ah...sorry nha...tại mình ngủ quên...bây giờ qua liền..."
- "Uhm...nhanh nha cưng....nếu không là chị không cho quà đâu đó..hihi.."
- "Trời..ghê hông? Cúp máy đi...để người ta còn sửa soạn nữa chứ..."
- "Ok...see you later..."
...............

Tôi liền chạy qua nhà Linh..chưa đầy 5 phút đã tới nơi...thật ra thì nhà Linh cách nhà tôi chỉ một con đường thôi...chính xác là đối diện đường...hihi....

- Kingkong...cậu tới rùi hả....Linh bước ra....

- Sớm ghê ha...dặn mấy giờ hả....Linh trách móc..

- Hihi..sorry muh chị hai..em vào được chưa chị......

- Hehe...mình lên chức hồi nào vậy ta? Em trai dễ thương của chị....Linh nở một nụ cười thật xinh...đảm bảo bất kì một chàng trai nào cũng sẽ chết mê cho coi...

- Uhm.....thôi mình đi heng...cậu lấy xe đạp chở mình đi...

- Bây giờ àh..uhm....đi đâu? Tôi hỏi

- Đi chơi chứ đi lâu....lẹ lên...làm tài xế mình nha....Linh cười...

- Ok....đi nào....

Hai đứa tôi đang đi vòng vòng trên chiếc xe đạp cũ rích của mình...nè..rốt cuộc là Linh muốn đi đâu....

- Uhm...chắc đi uống nước trước nhé...

- Ok....

Cuối cùng chúng tôi ngừng lại ở một quán nước trên đường Sư Vạn Hạnh, có tên là -18', quả thật đây là lần đầu tiên tôi vào mấy cái quán nước này, vì nó nhìn cũng khá sang trọng và đương nhiên giá tiền của một ly nước cũng gấp đôi hay gấp ba bốn lần so với những quán nước trước cổng trường...(Hehe...chắc chắn 100% rùi..sao mà so sánh được chứ....pó tay..), nhưng vì Linh là bạn thân mà, dù sao đi nữa thì Linh cũng là con nhà giàu...chẳng lẽ kêu người ta đi uống nước ngoài đường....thế là hai chúng tôi cùng bước vào....quả thật ở đây có một cảm giác rất thoải mái và thoáng bởi những phong cách thiết kế độc đáo sang trọng....chúng tôi tìm một chỗ gần cửa sổ để cho yên lặng đôi chút....

- Anh chị dùng gì ạ? anh phục vụ lễ phép chào hỏi...

- Cho em ly trà sữa nho....Linh lên tiếng....

- Àh...2 ly đi anh.....tôi nói.....thật ra tôi cũng không biết nên chọn gì, vì có đến bao giờ đâu...
...............
- 2 ly trà sữa nho của quý khách ah...

- Cám ơn....

- Nè..ngon không? Linh hỏi...

- Uhm..ngon....

- Mình thích trà sữa ở đây lắm...

- Thế àh?

- Àh..nè kiệt.....Linh đưa cho tôi một cái hộp màu đen nhỏ trông rất sang trọng...

- Hả..đây là....tôi hỏi

- Đây là quà của Kiệt đó...Linh cười....

- Trời..cậu nói thiệt hả...mình tưởng nói chơi thôi muh....

- Kiệt là bạn thân của Linh mà....sao nói chơi được...hiihi..

- Dzậy hả...dzậy cám ơn Linh nha....mở quà được không?

- Uhm....mở đi...xem coi thích không.....

Tôi tò mò mở nắp hộp ra...ôi..trước mặt tôi là một sợi dây chuyền mặt ngôi sao mười cánh làm bằng bạc nhìn thật sang trọng và đặc biệt...đằng sau còn có dòng chữ Lucky star...

- Woa..đẹp quá....Linh mua ở đâu dzậy....tôi ngạc nhiên...

- Àh...Linh mua ở NewYork đó....

- HẢ....mua ở tận Newyork đựng hả...trời..chắc mắc lắm...Kiệt không nhận được đâu...

- Trời..mắc gì đâu...thì đi du lịch sẵn tiện mua luôn thôi mà...hihi....bình thường lắm...hy vọng Kiệt đừng chê....

- Không..sao Kiệt chê....đẹp lắm...hehe...cám ơn Linh nha....hôm nay để Kiệt đãi Linh...tôi cười.....

- Ok....hihi...Kiệt vẫn như xưa....

- Như xưa....như xưa là như thế nào....tôi hỏi....

- Àh..thì...không có gì....thôi uống nước đi...

- Uhm.....nè...Linh học lớp nào dzậy?

- Mình học lớp 10A8, kế bên lớp Kiệt luôn....

- Trời....dzậy àh...dzậy mai mốt mình dễ gặp nhau rồi...tôi vui mừng nói...

- Uhm.......Hihi....Linh lại nở một nụ cười xinh xắn và hiền dịu....

Buổi đi chơi hôm nay của chúng tôi cũng khá là dzui...đặc biệt là tôi..(Hihi....được món quà từ Mỹ mà...hehe...), Linh muốn về chưa....hay là muốn đi đâu nữa...tôi hỏi...

- Uhm....hay là mình đi dạo một chút heng....Linh nói...

- Ok...tôi chở Linh dọc trên những con đường Sài Gòn...quả thật Sài Gòn về đêm rất đẹp với những chùm sáng đủ màu...gió thổi vào mặt làm cho tôi cảm thấy dễ chịu hơn khi phải sống trong một thành phố với bầu không khí ô nhiễm của buổi sáng...Hai chúng tôi đang đi dọc bến Bạch Đằng với những tia đèn của các tòa cao ốc, cùng với sự nhộn nhịp trên bến, những cặp tình nhân đang âu yếm, tạo nên một quan cảnh khá là lãng mạn...mặc dù đi xe đạp mà sao tôi không cảm thấy mệt, phải chăng là cái quan cảnh này.....bất giác tôi cảm thấy có một cái gì đó chạm vào lưng tôi...rồi từ từ dựa hẳn vào...không biết vì sao tôi có một cảm giác rất kì lạ........chuyện gì xảy ra dzậy? Linh ơi...Linh bị sao rồi....? đang mãi lo lắng suy nghĩ bỗng dưng một tiếng "Đùng"......áh...What's going on?
Chap 3

.......Ê...đi xe kiểu gì dzậy?...biết nhìn đường không?....giọng một người đàn ông vang lên...

- Áh..xin lỗi....thì ra tôi đang mãi lo suy nghĩ mà bất cẩn đụng phải một chiếc xe máy...Tôi nhìn sơ qua thấy nguyên vết chày xước trên chiếc SH….Trời...lần này chít rùi..tiền đâu mà đền...tôi đang lo lắng...

- Ủa..anh Tuấn hả....Linh ngạc nhiên....

- Trời..Linh hả...lâu quá không gặp nha.....em khỏe không.....người đàn ông đó đáp lại...

- Uhm...chào anh Tuấn....không ngờ lại gặp anh ở đây...

- Àh...thì anh đang định đi mua đồ thôi mà...đây là bạn em hả? người đàn ông đó liếc sang tôi....

- Í trời...quên nữa....đây là Kiệt...bạn học của em....Linh giới thiệu...

Người đàn ông đó nhìn sang tôi, nở một nụ cười không mấy là thân thiện...

- Chào em...anh tên Tuấn.....àh mà em biết hồi nảy em đụng xe anh không?

Tôi quay sang người đàn ông đó nhưng không dám nhìn thẳng vào mặt anh ấy, tôi ráng tỏ ra một thái độ hết sức là ăn năn hối lỗi..(xạo ghê...)

- Dạ..anh...cho em xin lỗi nha....em không cố ý...tại vì....

- Thôi được rồi....tại em là bạn của Linh nên anh bỏ qua lần này..lần sau là không đâu nha nhóc....anh ấy cười một cách giam hiểm..(mình cho là dzậy...)

- Thiệt hả....cám ơn anh nha...tôi vui mừng hớn hở....

Áh...thằng này..trời...sao quen dzậy ta...tôi nhìn thẳng vào mặt anh ta...suy nghĩ một hồi tôi mới nhận ra chính là người bị tôi chửi vào mặt ở cổng trường hồi sáng...Trời...sao mà trùng hợp dzậy...hi vọng là anh ấy không nhận ra mình..chứ nếu không thì....huhu..

- Này...hay là chúng ta đi ăn kem đi..lâu quá không gặp rồi....anh ấy lên tiếng...

- Uhm...cũng được đó...hay là mình đi ăn kem Bạch Đằng đi...Linh mừng rỡ.

- Ok....

Thật sự bây giờ tôi không muốn gặp mặt người này chút nào cả, tránh càng xa càng tốt, người gì mà chảnh thấy sợ...mặc dù anh ta không bắt tôi bồi thường thiệt hại cho chiếc xe của anh, nhưng cũng chỉ vì tôi là bạn của Linh chứ anh ta cũng đâu có tốt bụng gì...nếu không có Linh ở đây chắc anh ta xé xác mình luôn quá....tôi thầm nghĩ...

- Kiệt..đi nha...Linh hỏi tôi...

- Uhm thì....thì đi...tôi trả lời một cách miễn cưỡng...

Chúng tôi dừng tại quán kem Bạch Đằng...công nhận ở đây nhìn cũng sang thiệt...hihi..thật sự đây là lần đầu tiên tôi đến mấy chỗ này, ở đây toàn là mấy người Tây không àh...trời..thường ngày đâu có nhịp được đến mấy cái quán dạng này....

- Ê, vào đi chứ..đứng đó làm gì...anh ta gọi.

Chúng tôi chọn một cái bàn ở lầu hai...gần cửa sổ nên có thể nhìn ra quan cảnh bên ngoài...cũng may..không cần phải chạm mặt với anh ta...tôi nghĩ...
...........

- Kem ở đây ngon heng? Linh hỏi tôi....

- Uhm....ngon....tôi cười...thật sự bây giờ tôi chỉ biết cười và cười thôi chứ không biết nên nói gì...sao tôi lại cảm thấy cái không khí dần trở nên ngột ngạt khi có sự xuất hiện của anh ta....

- Àh mà Linh quên nói với Kiệt...anh Tuấn cũng học chung trường với mình đó, ảnh học pro lắm...lớp 12A1...lớp chuyên toán đó nha...hihi....

- Dzậy hả..uhm.....lại một lần nữa tôi phải nở một nụ cười quá ư là giả dối....

- Haha...em nói ghê quá....thì anh cũng học bình thường thôi chứ có giỏi gì đâu....anh vô được lớp chuyên chắc cũng tại hên thôi...anh ta cố tỏ ra một cách khiêm tốn....

- Hihi...xạo quá àh...mai mốt phải nhờ anh chỉ giúp em môn toán mới được....Linh cười...

- Uhm.....nếu được thì mai mốt anh chỉ cho....yên tâm...không cần đóng học phí đâu...haha...anh ta lại cười....sao tôi ghét cái tiếng cười này quá...nó quá ư là gian xảo...(hihi..chắc tại mình có thành kiến với anh ta chăng?)

- Dzậy..nhớ đó nha...uhm....đợi em chút ...em đi nhà vệ sinh một cái rồi ra mình về luôn...Linh nói với chúng tôi.......

Trời...Bây giờ trên bàn chỉ còn tôi với anh ta, biết làm sao đây...tôi không muốn bắt chuyện với anh ấy một chút nào.....cái không khí dần trở nên yên lặng đến đáng sợ...Bỗng anh ta lên tiếng...

- Này nhóc....hồi sáng sao nhóc dám chửi vào mặt anh hả?

Tôi hoàn toàn bất ngờ trước câu nói ấy....thì ra anh ta đã nhận ra mình từ lâu...

- Uhm...thì em có nói gì đâu....tôi trả lời một cách ấp úng....

- Không có hả....dzậy sao dám chửi anh là cái đồ dzô dziên...

-………….

- Sao? Không dám trả lời hả?

-……………..

Tôi không biết phải nói gì bây giờ., chẳng lẽ mình lại xin lỗi hắn, chính hắn gây sự trước mà..nhưng nếu không xin lỗi hắn, đỡ hắn giận thì mình chít, tiền đâu mà đền cho chiếc xe của anh ta…huhu…SH đó…

- Này, sao nhóc im dzậy….sợ rồi phải không? Sợ mà còn không biết xin lỗi nữa àh………anh ta lên giọng thấy ghét.

- Anh……..chuyện hồi sáng tôi có làm gì sai đâu mà phải xin lỗi anh? Tôi cố kiềm nén cái ngọn lửa đang bùng cháy….

-Tự nhiên vô cớ đi chửi người ta dzô dziên cũng không có gì sai àh?

- Vô cớ gì……ai biểu anh coi thường em trước..tôi nói một cách thẳng thắn...

- Trời..anh coi thường em hồi nào....anh ta ngạc nhiên....

- Còn chối nữa àh...anh nói là.."Xe đạp cũ xì mà cũng bày đặt".....tôi bắt đầu tức giận...

- Ê nhóc...anh không hề nói câu đó nha....

- Không phải anh thì còn ai nữa hả....

- Sao anh biết được, lúc đó quá trời người ở phía sau em, đâu phải chỉ mình anh đâu...

- Anh còn cãi nửa àh….không hiểu tại sao tôi lại tức đến thế khi phải đối mặt với anh ta...

- Trời nhóc....em làm gì ghê dzậy....thì dù sao cũng là một câu nói bình thường thôi, làm gì mà nhóc giận dữ dzậy? Hình như anh ấy đang cố chọc tức tôi thì phải...

- Bình thường hả...anh biết không, tôi ghét nhất là cái thứ người tự cao tự đại, ỷ mình giàu thì được quyền xem thường người khác....

- Và nhóc nghĩ anh là con người như dzậy đúng không? Tôi chưa nói hết câu thì anh ta đã chen vào.

- Uhm....thì sao...Trời..sao tôi dám nói chuyện như vậy với anh ấy, nói gì thì nói anh ta cũng đang là chủ nợ mà....huhu..lần này mình chít thiệt rùi....

- Ok...nếu dzậy thì anh sẽ trở thành người mà em nói....anh ta nở một nửa nụ cười quá ư là bí hiểm...

- Anh....anh muốn gì......

- Muốn gì àh...uhm..từ từ thì nhóc sẽ biết...hihi...nên nhớ là nhóc đang là con nợ của anh đó nha...anh mà giận thì nhóc coi chừng anh bắt đền chiếc xe mới đó…kaka….lại một nụ cười gian xảo nở ra...(Trời...lần này mình gặp thứ dữ rồi...)

- Hai người đang nói gì dzậy? Giọng Linh vang lên đã làm giảm một phần nào đó cái không khí ngột ngạt này.

- Àh..đâu có gì đâu, nói chuyện bình thường thôi mà...àh mà Linh và Kiệt học lớp nào vậy? Để mai mốt rãnh anh sẽ ghé chơi ha?

- Uhm.....Tụi em hả...em học lớp 10A8, còn Kiệt học lớp kế bên 10A7...Linh trả lời một cách hớn hở...

- Àh.. 10A7 .....uhm...hihi.... anh ta cười...nụ cười cáo còn hơn cáo già nữa..

Trời...lần này chít thiệt rùi, hắn biết lớp mình thì liệu hắn có làm gì mình không dzậy, cái thằng gian xảo quá trời, chắc không phải là thứ hiền gì đâu....

- Thôi mình về heng.....tạm biệt nha...bye bye...

Suốt quãng đường về tôi hầu như không có tâm trí gì nữa, trong đầu tôi giờ này chỉ toàn là cái hình ảnh của anh ta....tôi đang lo anh ta sẽ làm gì đây...trời...mấy người công tử nhà giàu thường ăn chơi ghê lắm...mà mấy trò trả thù lại càng ghê hơn...

- Kiệt thấy anh Tuấn như thế nào? Bỗng Linh hỏi...

- Hả....thế nào là thế nào?

- Uhm thì Linh thấy anh ấy rất nice, hihi..đẹp trai, học giỏi...nói chung là dáng người con trai lý tưởng của các cô gái....hihi....

- Ủa...sao Linh lại quen biết anh ấy?

- Àh...thì anh Tuấn là bạn học chung thời cấp 2 của anh Linh, tụi ảnh là bạn thân lắm, lúc đó anh Tuấn thường qua nhà Linh chơi....nhưng từ hồi anh mình đi du học thì Linh cũng ít liên lạc với anh ấy rồi....Ảnh học giỏi lắm đó....hình như toàn là học sinh giỏi nhiều năm liền…...

- Chài....zậy chắc anh ấy cũng giàu lắm heng?

- Uhm...đương nhiên...Kiệt biết không? ảnh là con của chủ tịch tập đoàn B&C đó...

- Hả....tập đoàn B&C àh...trời...tập đoàn có danh tiếng nhất nhì ở Việt Nam mà....Tôi ngạc nhiên.

- Uhm....ảnh đúng là thứ dữ...hihi

- Dữ thiệt...trời...lần này mình chít chắc rùi....huhu...

- Hả....Kiệt nói gì?

- Àh...........không....thôi mình về nhanh đi, tối lắm rùi, sáng mai còn đi học nữa....

……………………

Không biết hôm nay là ngày gì mà số mình lại xui đến thế, mới ngày đầu tiên khai giảng lại gặp đủ thứ chuyện, mà nhất là phải gặp cái người đáng ghét đó tận hai lần..trời..mà mai mốt mình chắc còn gặp hắn nhiều nữa, học chung trường mà...huhu....làm sao đây....tôi thiếp đi sau một hồi suy nghĩ.
Chap 4

Thắm thoát một tuần trôi qua kể từ ngày khai giảng, nhìn chung thì việc học cũng chưa có gì khó khăn, tại vì do là đầu năm nên vô chỉ toàn là ghi bài mới, nghe giảng xong là ok chứ chưa cần phải trả bài hay làm kiểm tra gì hết, cũng được một phần nào...Hôm nay là ngày đầu tuần, như thường lệ thì cũng là buổi lễ chào cờ, uhm...chán lắm, chỉ toàn là lời sinh hoạt của cô hiệu trưởng, nào là dặn dò cái này, cái nọ...buồn ngủ quá...sau hơn nửa tiếng bị hành hạ dưới sân trường, cuối cùng cũng được lên lớp...

- Ê Kiệt, hôm nay học môn gì dzậy? Phương quay xuống hỏi tôi.

- Trời, thì học môn toán 2 tiết, lịch sử, sinh học...tuần trước mới học mà quên rồi àh...đầu óc cậu để đâu rồi àh?

- Uhm.....đầu óc mày bị ai ăn cắp rùi đúng không...haha? Bỗng tiếng Huy từ đâu vang lên...

- Ê dzô dziên, tao có hỏi mày đâu.....xí...cảm ơn Kiệt heng....

Vẫn như xưa, hai người này gặp nhau là cãi nhau àh, trở thành bạn thân dzậy mới hay. Đi học một tuần thì mình cũng làm quen được nhiều người rồi, nhìn chung mấy người trong lớp này cũng không thuộc dạng cá biệt, họ cũng rất nice, dễ hòa đồng....và đặc biệt là Huy, người ngồi kế bên tôi, không biết tại sao mỗi khi nói chuyện với cậu ấy thì tôi cảm thấy rất nhẹ nhỏm và không có áp lực nhiều, có thể là do cái dáng mặt dễ thương của cậu ta chăng hay là do cái tính cách hòa động với mọi người của Huy...Hihi..nói chung là tôi rất thích làm bạn với Huy...ít ra thì cho đến bây giờ giữa chúng tôi cũng chưa có gì bất đồng, hy vọng tụi tôi sẽ trở thành bạn thân...hehe...

......................
Renggggg.....

Tiếng chuông giờ ra chơi vang lên đã làm giảm cái không khí căng thẳng và mệt mỏi trong tiết toán của ông thầy....

- Thôi.....cả lớp nghỉ giải lao đi.....thầy toán nói.
..............

- Ê, tụi bay ăn sáng chưa, xuống căn tin ăn chung với tao nha.....nhỏ Phương quay xuống bàn chúng tôi....

- Uhm..đi...lẹ lên Kiệt.....Huy hối thúc tôi.

- Uhm........

Căn tin trường này công nhận nhỏ thiệt, mới ra chơi là hết chỗ ngồi rùi, ráng tìm hoài mà vẫn không lọt vào được cái chỗ nào, ở đâu cũng bị dành hết rồi, bực mình đến nỗi tôi cũng chán ăn luôn....

- Ê....tụi bây....hết chỗ rùi...sao ăn....

- Uhm...mệt ghê....mới ra chơi mà sao tụi nó xuống nhanh thế không biết?

- Ê…nhóc...đang kiếm chỗ hả? Ở đây có nè…Giọng nói vang lên từ một đám học sinh lớp 12 đang ngồi ở một gốc căn tin.

- Ê Kiệt, có ai kêu mày kìa phải không? Phương nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên.

Tôi quay lại nhưng trong lòng không hề có một chút ngạc nhiên mà thay vào đó là cái nỗi sợ hãi và một linh cảm là mình sắp gặp phải một cái của nợ nào rồi....Quả thật không sai, người vừa gọi tôi chính là anh ấy.....cái người đáng ghét. Tôi nhìn anh bằng một ánh mắt sắc như lưỡi dao, rồi bước từ từ về phía anh ấy...

- Anh kêu tôi hả?

- Nhóc đang tìm chỗ ngồi àh? Ở đây còn nè....anh ta chỉ vào mấy chỗ kế bên.

- Chỗ đâu mà chỗ, anh không thấy người ta đang ngồi hả?

- Àh, mấy thằng này ăn xong rùi, ê tụi bay ăn xong thì nhường chỗ cho mấy em ngồi chứ…ko biết gì hết.....hihi.....

- Uhm....được rồi.....tụi em ngồi đi, mấy anh xong rồi....

- Hả….xong rồi? Nhưng mà……Tôi ngạc nhiên vì trong khi đó họ còn chưa dùng xong một nửa kìa, dzậy mà cũng phải nghe theo lời hắn, xem ra cái thằng này cũng dữ thiệt...

Tôi chưa nói hết câu thì mấy anh đó đã đi chỗ khác, tôi thật sự ngạc nhiên trước cái thái độ có thể nói là phục tùng của mấy anh này, chẳng lẽ hắn có máu mặt đến dzậy!!!

- Ê, anh ấy là bạn mày hả? hihi.....tốt bụng quá, còn dễ thương nữa chứ…..Con Phương cười hớn hở…

- Mày đừng có nói bậy, ai là bạn tao......tôi nói trong sự tức tối....

- Thôi, mày làm gì ghê dzậy? Nè, vô ngồi đi, lẹ lên, chút hết chỗ bây giờ…

- Uhm......vô ngồi đi Kiệt, kẻo trễ giờ mất.....giọng Huy vang ra từ sau lưng tôi.

- Uhm, ngồi thì ngồi....tôi miễn cưỡng ngồi xuống mà trong khi phải ngồi đối diện với anh ta, cái bộ mặt “ta đây” thấy mà tởm....

- Ủa....sao anh còn ở đây? Không phải tụi anh cũng đã ăn xong rồi mà?

- Àh..tụi nó xong thôi chứ anh chưa xong....được không nhóc...hihi....không muốn anh ngồi chung àh?

- Anh kêu ai là nhóc hả?

- Uhm....thì em nhỏ tuổi hơn anh, không kêu nhóc chứ kêu đại ca àh....haha...cái nụ cười kinh tởm lại nở ra trên mặt anh ta.....

- Anh......tôi tức đến nỗi không nói nên lời, nói gì thì nói, mình còn là con nợ của anh ấy, thôi kệ, ráng nhịn chút đi.....huhu

- Ủa....anh quen Kiệt hả? .....anh tên gì dzậy..hihi...

Trời...cái con nhỏ Phương này thiệt tình luôn, gặp trai là ham hố liền àh....thấy gớm chưa....

- Àh....anh tên Tuấn, anh hoc lớp 12A1....uhm....là bạn mới quen của Kiệt....

- Woa.....12A1 hả…trời! chuyên toán đó nha....

- Chuyên gì mà chuyên....hihi....tụi em là bạn học chung lớp với Kiệt àh?

- Uhm....em là Phương, còn đây là Huy, lớp trưởng lớp em đó…hihi....

- Chào hai em.....anh ta nở một nụ cười cũng khá là thân thiện....ít ra từ ngày gặp anh tới bây giờ, đây là lần đầu tiên tôi thấy cái nụ cười này.

- Nè….sao hồi nãy từ giờ im lặng dzậy.....có chuyện gì hả? Huy nhìn tôi cười.

- Àh...không....có chuyện gì đâu.....ăn nhanh đi, sắp vào lớp rùi....

- Nè..nhóc....bộ giận rùi hả mà không lên tiếng?

- Có liên quan gì đến anh không? Tôi trả lời một cách cụt ngủn.

Không biết tại sao mỗi lần nhìn thấy cái mặt anh ta là tôi trở nên điên người, cái tính cách ôn hoà dễ chịu hàng ngày của tôi bỗng biến mất mà thay vào là cái nóng tính khó lường....trời....tôi bị sao vậy?
.......................
Renggggggg......

Tiếng chuông hết giờ ra chơi vang lên đã làm tắt đi cái ngọn lửa trong tôi. May quá, lên lớp thôi, khỏi gặp hắn nữa, tránh càng xa càng tốt.....

- Tụi bay, hết giờ rùi, lên lớp đi......tôi hối thúc hai đứa kia....

- Uhm....được rùi....từ từ đã….làm gì gấp dzậy? Con Phương la làng.

- Lẹ lên....chút ông toán vô bây giờ…

Hình như Phương còn đang lưu luyến với cái anh chàng dễ thương ấy mà trong khi nó lại là ác quỷ đối với tôi.

- Trời...thằng anh bạn mày dễ thương quá, đẹp trai, nói chuyện cũng vui tính...cám ơn mày nha Kiệt, cho tao làm quen với anh ta....con Phương nói một tràng với tôi khi vào lớp....

- Gớm không? Mới gặp lần đầu mà ham hố dzậy hả? Coi chừng anh ta sợ mày bỏ chạy luôn đó….cái đồ hám trai.....haha....Huy nhìn Phương với một nụ cười khá là xảo quyệt...

- Ê…kệ tao mày....dzô dziên....không bằng người ta tức àh....Xí...

- Ai mà tức....Trời....đồ hám trai....lêu lêu....

Hihi....nhìn hai người này cãi lộn trong giống con nít quá khiến tôi cũng buồn cười.

- Nè….hai người kia, cãi hoài àh.....ông toán vô lớp kìa....

Cái không khí căng thẳng của tiết toán cùng với những môn học bài mệt mỏi là làm tôi không còn tâm trí gì nữa mà nhớ đến cái hình ảnh hắc ám hồi sáng nữa...hihi....

Rengggggggggg.....

Woa.....mừng ghê, hết giờ rùi, cái giờ lịch sử này thật sự tôi không có hứng thú chút nào, cũng may là cái ông thầy giảng bài cũng hay hay chứ nếu không thì chắc tôi ngủ gục luôn quá,

- Kiệt ơi.....tôi bước ra lớp bỗng từ đâu giọng Linh vang lên...

- Linh hả? Chuyện gì….

- Uhm.....nè…hihi....Linh đưa tôi một tấm thiệp trên tay, nhìn cũng rất đẹp....

- Ủa? Cái gì dzậy? Tôi ngạc nhiên....

- Thiệp mời sinh nhật đó…Linh cười....

- Àh..đúng rồi heng.....hình như là…chủ nhật tuần này phải không?

- Trời...bây giờ mới nhớ ra hả thằng kia....bạn kiểu đó nha.....

- Hihi.....sorry, tại vì dạo này bận suy nghĩ nhiều mà….thôi muh....Kiệt sẽ tặng cho Linh một món quà đặc biệt heng....hihi

- Hihi....Kiệt hứa rùi nha.....àh mà nói giỡn thui....Kiệt đến dự là Linh mừng lắm rùi, còn có tụi bạn cũ cấp 2 nữa đó…..dzậy nha....Linh phải về đây, còn nhiều việc phải chuẩn bị nữa....bye nha..

- Uhm....bye....

Tôi bước xuống bãi giữ xe, trong lòng có chút phấn khởi bởi vì một phần là được dự sinh nhật của Linh, một phần là sắp được gặp lại bạn bè cũ…chài..không biết tụi nó bây giờ ra sao???.......Tôi xách chiếc xe đạp ra cổng trường nhưng cảm thấy sao sao, có cái gì đó không ổn thì phải, sao chiếc xe nghe “kệch.... kệch” gì đó, hình như là bị hư cái gì thì phải....bỗng một tiếng "Bụp"....trời...nguyên sợi dây xênh bị rớt ra ngoài....ahhhhh...mệt quá…cái xe đạp này mà bị hư một cái là không biết từ đâu mà sửa giờ…n năm rùi....Tôi đứng ngoài cổng trường với chiếc xe đạp hư và cái ánh nắng mặt trời gay gắt...trời...chẳng lẽ tôi phải đi bộ về…huhu…chắc cháy nắng luôn quá…

- Sao rùi nhóc......đứng ở đây chi dzậy? chưa muốn về àh....đợi anh hả? hihi....
Chap 5

- Sao rùi nhóc......đứng ở đây chi dzậy? chưa muốn về àh....đợi anh hả? hihi....

Vẫn là cái giọng nói quen thuộc và nhất là cái tiếng cười này. Đứng trước mặt tôi bây giờ là một anh chàng thanh niên tuấn tú, cùng với chiếc xe Air Blade màu đen, quả thật rất ư là bảnh bao, có thể coi là anh chàng hoàng tử lý tưởng trong mắt mỗi cô gái.......thế nhưng.....đối với tôi thì hoàn toàn trái ngược, vì nó đã khắc sâu trong tâm trí tôi một hình ảnh ác quỷ cùng với nụ cười gian xảo....vâng...chính là anh ta...cái chủ nợ của tôi, và món nợ này không biết chừng nào mới trả hết đây!

- Sao anh lại ở đây? Tôi ngạc nhiên.

- Ơ...tại sao tui ko thể ở đây, đây là trường tui học muh....

- Ý tôi là tại sao giờ này anh còn chưa về? Muốn gì hả....

- Thì muốn......đợi nhóc về chung cho vui ấy mà....haha....

- Đợi tui về chung hả....thôi khỏi, chiếc xe đạp cũ xì của tôi sao dám đi chung với chiếc xe tay ga của anh.....tôi sợ bị người ta coi thường lắm....

- Haha...nhóc dễ thương quá áh...ai nói là đi chung xe đạp với nhóc?

- Hả... tôi ngạc nhiên.

- Ý tôi là chở nhóc về đó muh....kaka

- Cái gì? Anh muốn chở tôi về.....tại sao anh biết xe tôi bị hư mà đòi chở tôi về...àh.....đừng nói xe tôi hư là kiệt tác của anh nha!!!!

- Í....nhóc nói gì dzậy? Anh không hiểu....Trời....nhóc nghi oan cho anh hoài nha...anh ta cố tỏ ra oan ức.

- Nghi oan àh....dzậy anh nói đi, tại sao anh biết xe tôi hư mà đợi để chở tôi về hả? Không phải là anh nói sẽ cho tôi biết tay mà?

- Tùy nhóc muốn nói gì thôi.....Hum....nào...lên xe đi, chứ chẳng lẽ muốn đi bộ về hả?

- Thôi khỏi.......cám ơn....tôi không cần cái lòng tốt gian xảo của anh. Tôi từ chối một cách thẳng thắn.

- Này....muốn gì hả...anh có lòng tốt thôi chứ lấy đâu ra gian xảo?

- Không biết...tùy anh thôi....lòng tốt hay không chỉ có anh mới hiểu.

Tôi tức giận quay đi không hề muốn nhìn lại cái bảng mặt xảo quyệt này...Nhưng mà nghĩ lại mình có hơi quá đáng không, tự nhiên tôi lại nghĩ chiếc xe đạp là do anh ấy phá hoại để mà trả thù, nhưng mà nếu như mình thực sự nghi oan cho anh ta thì sao? Trời...tôi sao vậy, bỗng dưng lại nỗi cơn giận điên cuồng này...ơi....hy vọng là tôi không oan cho anh ấy, nếu không thì không biết đường nào mà xin lỗi đây...và cái nợ giữa tôi và anh sẽ càng khó dứt.........

Đi được một hồi bỗng nhiên có một cánh tay mạnh mẽ cướp lấy chiếc xe đạp cũ rích mà tôi đang vất vả dắt đi, hoảng hồn, không biết chuyện gì đang xảy ra thì một cánh tay khác đã đẩy mạnh tay tôi ra, cố giựt lấy chiếc xe đạp....Trời...cái gì dzậy? Anh muốn gì hả???

- Im lặng đi.........anh ta tỏ ra rất giận dữ và thật sự đây là lần đầu tiên tôi chứng kiến cái vẻ mặt hùng hồn của anh, nó khác xa với những nụ cười thường ngày mà tôi cho là giả dối, giờ nay trong anh ta có một cái gì đó thật nghiêm túc và rất đàn ông....

- Nhưng.......nhưng mà....anh...........anh muốn làm gì hả? Tôi thật sự quá choáng và không nói nên lời.

-................. Anh ta không nói với tôi một lời nào mà thay vào đó chỉ là một cái nhìn sắc hơn lưỡi dao.

- Anh.........

Tôi chưa nói hết câu thì bỗng dưng anh ấy khom xuống chiếc xe đạp rồi từ từ quan sát, tôi quá ư là ngạc nhiên...trời..lần này anh ta muốn gì nữa đây...đừng nói là muốn tháo banh ra luôn nha...hic hic...tôi còn có mỗi chiếc đạp này àh!!! Nhưng thật không như tôi tưởng, sau một hồi quan sát anh đã đưa tay vào để chỉnh sửa sợi dây xênh và từ từ quay cái bàn đạp cho đến khi cái dây xênh hoạt động bình thường trở lại....tôi thật sự vui mừng bởi chiếc xe đã được tái sinh...hihi...khỏi đi bộ rồi...nhưng mà thay vào đó là tôi lại thấy bàn tay anh ta dính đầy những vết đen bẩn cùng với những giọt mồ hôi đang rơi như mưa trên trán anh....không biết sao lúc này trong lòng tôi có một chút gì đó hơi rung động, và có thể gọi là cảm động chăng?

Anh ta đang làm gì? Tại sao anh ta phải làm vậy? Anh ta muốn gì đây?.......một loạt câu hỏi xuất hiện trong đầu tôi, bởi lẽ trước đây tôi chưa hề thấy anh ta cư xử như vậy, trông anh ta luôn là một công tử nhà giàu và chỉ biết sai khiến người khác chứ không hề biết giúp đỡ là gì, thậm chí sự dung lượng của anh ta đối với tôi về chiếc xe SH cũng do mối quan giữa tôi với Linh, rồi nhiều chuyện khác xảy ra đã dần tạo trong tâm trí tôi là cái hình ảnh không mấy thiện cảm đối với anh.....vậy mà giờ đây anh lại sửa chiếc xe đạp cũ rích cho tôi, chẳng lẽ tôi đã nhận định sai về anh ta? và rốt cuộc anh ta là một con người như thế nào? Có thật sự như tôi nghĩ hay không? Nếu như vậy tôi có nên xin lỗi hay cảm ơn anh???

- Ê....làm gì mà đứng lơ ra dzậy....trời nóng quá khùng rồi hả? Câu nói của anh đã làm dứt dòng suy nghĩ của tôi...

- Anh......sao anh lại sửa xe giúp tôi???

- Thì sao? Có gì không?

- Nhưng mà......

- Nhưng mà nhóc nghĩ do tôi làm hư chiếc xe nhóc đúng không? Anh ta nhìn thẳng vào mặt tôi như đang chờ đợi câu trả lời.......

- Không....Ý em là.....nhưng mà..............tôi thật sự không biết nên nói gì vì quá bất ngờ với cái hành động này của anh.

- Không.....nhưng gì hết........uhm....là tôi làm đó..chính tôi đã làm hư xe cậu...và tự nhiên tôi muốn sửa lại được chưa...vừa lòng chưa nhóc???

Không đợi câu trả lời của tôi, anh ta liền xách chiếc xe máy chạy một mạch để lại sau lưng tôi và chiếc xe đạp, tôi nhường như đang bị choáng thì phải, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra??? Trời....người giận phải là tôi chứ....tại sao lại là anh...nhưng mà tôi có thật sự đã nghi oan cho anh ấy không???Áh.....mệt quá...thôi..về thôi....đừng nên suy nghĩ nhiều nữa........

Về đến nhà cũng gần 12 giờ trưa rùi, hum nay quả thật xảy ra nhiều chuyện khiến đầu óc tôi rất mệt mỏi, bây giờ tôi chỉ muốn lăn ra giường và làm một giấc thật ngon thôi....

- Về rồi hả? Giọng mẹ tôi vang ra từ trong nhà bếp.

- Dạ....ủa...sao giờ này mẹ ở nhà?

- Àh...hôm nay có việc bận nên mẹ phải về nhà một chút, sẵn tiện làm cơm luôn nè...lên phòng thay đồ đi rồi xuống đây ăn cơm...nhanh...

- Dạ......
Cũng may là hôm nay mẹ tôi ở nhà chứ không là tôi khỏi căn cơm luôn quá, vì thật sự quá mệt...

- Nè....chiều con có đi học không?

- Dạ....không....hôm nay không có tiết...Sao vậy, mẹ muốn con làm gì hả?

- Uhm...tại vì mẹ muốn con đi sửa lại chiếc xe đạp thôi mà...

- Chiếc xe đạp? Xe đạp của con hả??? Tôi ngạc nhiên sao mẹ tôi lại biết về chuyện chiếc xe đạp bị hư.......

- Uhm...hôm qua mẹ lấy xe ra muốn đi mua chút đồ, ai ngờ đi đến nữa đường thì cái sợi dây xênh xúc ra, làm mẹ phải dắt bộ đi sửa, cái ông sửa xe nói là sợi dây xênh này quá cũ rồi, cần phải thay cái mới chứ nếu không thì rất nguy hiểm, mà hôm qua mẹ đâu có rãnh nên kêu ổng làm vô đại trước đi, rồi để hôm nay mua cái mới thay vào, ai dè mẹ lại quên nói với con....àh mà con chạy có bị sao không?

- Hả.........bị...bị gì hả mẹ?

- Mày làm gì dzậy? Mẹ hỏi hồi sáng con chạy chiếc xe đạp có bị sao không?

- Dạ.....dạ....không àh......Tôi trả lời ấp úng bởi vì chính tôi cũng đang bất ngờ.

Tôi như sững người, không ngờ tôi lại nghi oan cho anh ấy thật.....trời..thì ra là vậy....ah...biết làm sao bây giờ, tôi phải đối mặt với anh ta sao đây? Tôi phải đi xin lỗi anh ta hay sao? Trời...chính tôi đã chửi vào mặt người ta trước rồi bây giờ xách cái mặt đi xin lỗi...huhu....nhục nhã quá....trời....rốt cuộc anh là ai mà lại khiến tôi phải đau đầu như vậy!!!!!!

..........................................

Sáng nay đến lớp, như thường lệ tôi vẫn đi cái cầu thang của dãy lớp 10, thế nhưng hôm nay tôi lại bước vào cầu thang dẫn đến dãy lớp 12, bước đi nhường như vô thức, tôi chỉ biết đi và tìm dọc theo dãy hành lang của lớp 12, tìm mãi đến cuối cùng cũng thấy được cái bảng tên lớp 12A1....là đây rồi, tôi ngước nhìn vào bên trong thì toàn là các học sinh đang bàn tán đủ chuyện, trong đó tôi còn thấy mấy anh hôm bữa ngồi ở căn tin chung với anh ấy....nhưng sao kì vậy, nhìn mãi mà không thấy được cái bóng dáng ấy ta?....sắp vào học rùi..chẳng lẽ hôm nay ảnh nghỉ...hay là tại vì chuyện hôm qua? Thất vọng tôi chỉ còn biết quay lưng trở về lớp học, mới quay lại thì bỗng dưng một dáng người cao to đã đụng vào người tôi khiến tôi như té ngược ra sau, rồi bất ngờ một cánh tay lực lưỡng phía sau như đôi cánh bảo hộ cho cái thân tôi để khỏi rơi xuống đất, và một lực quán tính đã đẩy nguyên người tôi về phía cái thân hình cao to ấy, đến khi 2 khuôn mặt chạm nhau mà hai đôi mắt chỉ cách nhau có vài mm và đôi môi chúng tôi đã gần nhau đến nỗi hầu như không khoảng cách....1 giây, 2 giây, 3 giây....đến khoảng 5 giây tôi mới chợt chấn tĩnh lại....

- Áh....anh...anh muốn gì hả? Tôi hốt hoảng...

- Trời...muốn gì là muốn gì....tại nhóc té tôi mới đỡ nhóc dậy thôi...

- Anh....có cần phải mạnh vậy không?

- Uhm....thì chỉ lực quán tính thôi...chứ nhóc đang nghĩ gì?

- Nghĩ gì đâu mà nghĩ gì??? Tôi cố biện chứng cho cái nỗi sợ hãi của mình, nhưng không hiểu sao trong cái khoảnh khắc ấy, nhịp tim tôi như gia tăng, dòng máu đang luân chuyển cấp bách và cái mặt tôi sắp đỏ lên vì cái nóng trong người...tại sao? tại sao tôi lại có cảm giác kì lạ như vậy? Rốt cuộc đây là cảm giác gì???

- Này..nhóc....tự nhiên chạy vào đây chi vậy? nhóc học lớp 10 mà, ở đây là dãy lớp 12.

- Thì tôi vô đây tìm người?

- Tìm anh hả?

- Ai nói?.......Tôi tìm...tìm một người quen thôi....

- Người quen....người quen nào, học lớp mấy, nam hay nữ....

- Trời...thì liên quan gì đến anh?

- Uhm.........thì hỏi vậy thui làm gì ghê dzậy? Tại vì anh cũng quen biết nhiều nên xem có thể giúp nhóc không thôi.....

- Thôi khỏi....tìm được rùi....tui về lớp đây....Àh mà.....a...a....a....

- Hả.....chuyện gì.....nhóc muốn nói gì với anh hả?

- Uhm...thì sẵn tiện tôi muốn....àh...a.a.a..a..a

- Làm gì?

- Thì tôi muốn.........xin lỗi anh........

Tôi chạy một mạch xuống cầu thang mà không hề dám quay lại bởi cái sỉ diện chăng, hay là vì cái khác...thôi kệ....dù sao đi nữa thì mình cũng nói xin lỗi rùi mà...hy vọng anh ấy sẽ không giận mình....nhưng mà...tại sao tôi lại quan tâm...giận hay không cũng là chuyện của anh ta, mắc mớ gì đến tui....trời...tôi bị sao vậy?
Chap 6

Ngồi trong lớp mà hồn tôi không biết để đâu, chẳng còn tâm trí nào mà học nữa, trong đầu tôi bây giờ chỉ toàn là những hình ảnh hồi sáng, và tại sao.....tại sao lúc đó tôi lại có cái cảm giác kì lạ thế này mà trước đó chưa hề xảy ra? Đây là gì vậy? Tại sao mỗi lần nghĩ đến thì mặt tôi nóng lên và đỏ dần....trời....tôi có bị bệnh gì không?

- Ê, bị gì dzậy? Bệnh hả...sao ngồi im dzậy? Huy nhìn sang tôi.....

- Hả......bệnh.....bệnh gì? Tôi đâu có bệnh gì đâu? Tôi hốt hoảng....

- Trời.....làm gì ghê dzậy? Tại mình thấy cậu nguyên tiết học chỉ ngồi im không nói gì hết làm mình lo lắng tưởng cậu bị gì thôi.......Huy nói nhẹ nhàng....

- Àh....xin lỗi....tại vì mình bận suy nghĩ một vài thứ....

- Uhm.....không có gì là tốt rùi.....hihi....Nụ cười ấm áp nở ra trên mặt Huy như một phần nào đó khiến tôi bớt đi cái cảm giác căng thẳng lúc này....

- Cảm ơn nha.......

- Hả...cảm ơn gì? Huy ngạc nhiên....

- Uhm....thì...cảm ơn cậu đã hỏi thăm mình...hihi...thôi...học bài đi....ông thầy nhìn bây giờ...hihi....

Buổi học hôm nay thật sự là một buổi học dài, hai tiết toán cộng hai tiết văn và một tiết lịch sử...vả lại cộng thêm cái tâm trạng giờ này của tôi thì càng khó mà thông thả để trải qua những tiết học dài lê thê này.....không hiểu sao giờ này tôi chỉ muốn nằm trên chiếc yêu quý của tôi và làm một giấc ngon lành, có những giấc mơ thật là ngọt ngào...hihi........thôi...quay trở về thực tại đi....ráng lên...còn một tiết học cuối cùng nữa àh...
...........................
Renggggggggg.......

- Áh........hết giờ rùi.....hihi...sướng quá...về thôi...

- Ê kiệt, mai mày rãnh không, đi mua đồ với tao...Con Phương nhìn tôi với ánh mắt tha thiết...

- Mai áh ......tao hả...uhm.....tao có bận gì không ta? hình như là....không....í...mai là chủ nhật phải không...

- Uhm.....mày bị gì dzậy? học nhiều quá khùng rồi hả?

- Àh...chủ nhật này không được, mình bận đi ăn sinh nhật của bạn rùi, tuần sau đi...

- Uhm....tao ghét mày...hihi.....ok...

Không nhờ con Phương nhắc thì chắc tôi cũng quên ngày mai là sinh nhật của Linh, vậy mà bây giờ tôi còn chưa chuẩn bị quà nữa, tôi đã hứa là sẽ tặng cho Linh món quà đặc biệt mà.....trời...nhưng mà biết gì đâu mà đặc biệt........tôi đâu có rành về mấy chuyện quà cáp....làm sao bây giờ....

- Ê...Phương....mày giúp tao cái coi......sinh nhật nên tặng quà gì cho đặc biệt...

- Đặc biệt àh.....trai hay gái...

- Uhm.....gái...

- Àh....người yêu phải không? Ghê nha.....hihi

- Ai nói mày là người yêu....là bạn thân của tao........

- Uhm...uhm....bạn thân..hihi....

- Cười gì....trả lời tao lẹ đi....tặng quà gì hả....

- Uhm...thì con gái thường thích đồ trang sức...tao nghĩ mày nên mua mấy cái vòng hay là bông tai gì đó thì cũng ok rồi, mấy cái đó nhìn cũng sang lắm....

- Dzậy hả....trời...tao đâu biết chọn mấy cái thứ đó....hay là mày đi chung với tao đi...

- Hôm nay hả...không được...chút tao phải đi với má tao rùi...tại vì chiều nay gia đình tao phải đi dự tiệc...sorry nha.....

- Uhm.....dzậy thôi....thì tao tự đi....

- Ê.....nhưng mà mày nhớ nên chọn mấy cái không quá cầu kì nha...nhìn đơn giản nhưng sang trọng.....đa số con gái đều thích dzậy....

- Uhm....tao sẽ cố gắng....

Lang thang một hồi trên con đường Nguyễn Trãi, cuối cùng tôi cũng tìm được một cái shop bán quà lưu niệm nhìn cũng rất sang trọng. Trong đó quả thật có nhiều thứ rất dễ thương, tuy là con trai nhưng tôi vẫn rất thích nghệ thuật, và đặc biệt là những món đồ mang phong cách của sự quý phái...nhìn lướt qua có thể thấy ở đây có bán nhiều đồ trang sức của nam lẫn nữ, thật sự là trăm hoa muôn màu, không biết nên chọn những thứ gì có thể phù hợp với Linh đây. Thật là khó mua quà cho con gái và nhất là bạn thân thì càng khó......thường mắt thẩm mỹ của con trai luôn khác con gái, và nhất là Linh, từ nhỏ bạn ấy đã rất có tính cách trong việc chọn đồ cho riêng mình, chẳng biết nên chọn cái gì mới thật sự gọi là đặc biệt đối với Linh đây???

Suy nghĩ một hồi bỗng có một thứ gì đó lóe sáng từ cái tủ kiếng lọt vào mắt tôi...Wo...thì ra là một cái mặt dây chuyền hình thiên sứ, quả thật nó rất đẹp, không hiểu vì sao tôi rất thích thiên sứ, và nhất là thiên sứ tình yêu, từ nhỏ tôi đã hằng mơ ước có một ngày thiên sứ tình yêu sẽ ban cho tôi một mối tình ngọt ngào, hạnh phúc....hihi...có kì lắm không, con trai gì mà....nhưng quả thật đó chính là điều tôi luôn mong muốn, đó cũng luôn là cái giấc mơ mà tôi đã ấp ủ từ lâu? Nhưng chuyện đời đâu thể như ta mơ..........

- Chị ơi.....cho em xem cái mặt dây chuyền này chút ạ....

- Đây....mặt này đẹp lắm đó...hàng mới về.....em muốn tặng cho bạn gái hả? Chị ta nhìn tôi cười

- Dạ không....em đang định tìm quà sinh nhật cho bạn thôi...

- Dzậy àh.....uhm...hihi...chị nghĩ là cái này không mấy thích hợp cho quà sinh nhật mà cái này người ta thường tặng vào nhịp lễ tình nhân, và nhất là được người mình yêu tặng thì sẽ càng sweet...

- Dzậy hả chị....hihi...nhưng em vẫn chưa có người yêu...tiếc quá...
Hihi.....nếu như quả thật như chị này nói được người mình yêu tặng quà thì tặng gì cũng sweet lắm rùi.....hix hix....nhưng mà tìm đâu ra người yêu bây giờ, và nhất là đối với tôi....một tình yêu lệch lạc.....có được người yêu như mình chẳng khác gì mò kim dưới đáy biển....

- Tiếc gì đâu....để anh mua tặng nhóc nha.....
Bỗng một tiếng nói vang lên làm gián đoạn những dòng suy nghĩ của tôi....một giọng nói hết sức quen thuộc.......

- Anh.......... Sao anh lại ở đây? Tôi hết sức ngạc nhiên...

- Hihi...thì đang đi theo nhóc đó mà....

- Thôi đi....nói bậy hoài....

- Sao...thích cái này lắm hả....để anh mua tặng cho....anh ta nhìn tôi trong khi tôi đang cầm cái mặt thiên sứ tình yêu trên tay....

- Thôi khỏi....đi đi....ai thèm....

- Hihi....chị bán hàng nhìn hai đứa tôi cười...

Í trời...đang mãi lo nói với ảnh mà mình quên mất sự hiện diện của chị bán hàng trước mặt tôi.....trời...chút người ta hiểu nhầm thì chít...

- Á...xin lỗi chị....àh....anh ấy là anh hai của em...tụi em nói giỡn thui mà....tôi cố giải thích...

- Hihi...hai anh em dễ thương quá ha....chị ta cười mà cái nụ cười ấy không biết có ẩn chứa hàm ý gì không ta???

- Thôi....đi đi....mệt quá...về...đi....tôi đẩy anh ta ra ngoài cửa vì bây giờ tôi chỉ muốn thoát khỏi cái không khí ngượng ngùng này...

- Này nhóc....sao đuổi anh về nhanh dzậy? Anh cũng đang định mua đồ ấy mà...

- Uhm....thì anh vô đi...tôi về....

- Nè.....đứng lại coi...làm gì gấp dzậy....
Bỗng dưng anh ta nắm lấy cánh tay tôi...trời....cái cảm giác hồi sáng lại trỗi dậy...sao vậy ta...không...mình không muốn cái cảm giác này....nhưng mà càng không muốn thì tôi lại càng không thể kháng cự nỗi cái cảm xúc thèm muốn đang nổi dậy từ tận đáy lòng...sao tôi lại như thế này...rốt cuộc là sao....

- Nè..nhóc..sao...hóa đá rùi àh....đứng im dzậy?

- Hả...àh....buông tui ra coi...anh làm gì dzậy...đau lắm biết không?

- Ý...anh xin lỗi...anh bỏ tay tôi ra, lúc này tôi mới nhận ra mặt mình đã bớt nóng và nhịp tim cũng trở lại bình thường....

- Nè nhóc...giận hả..thôi..anh bao nhóc đi uống nước nha!

- Uhm....đi...sợ gì...có người bao ngu gì mà không đi?

Chúng tôi chọn một quán nước trên đư
Về Đầu Trang Go down
Kim +
Người thành phố
Người thành phố




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime11/9/2009, 7:20 pm

Chúng tôi chọn một quán nước trên đường Nguyễn Trãi, quả thật mấy quán ở đây có diện tích quá nhỏ, mấy chỗ ngồi sát nhau thấy sợ, hai người ngồi đối diện mà hình như có cảm giác ngồi kế nhau vậy...
..............

- Nhóc......hồi sáng nhóc nói gì với anh dzậy?

- Nói...nói gì đâu?

- Uhm....thì lúc mà nhóc nói xong thì chạy mất rùi, cái câu cuối cùng anh nghe không rõ...nhóc muốn nói gì hả?

Trời, cái ông này phải không ta...ổng đang lừa mình hả..hồi sáng tôi nói lớn dzậy mà không nghe được àh..xạo thấy mồ...chẳng lẽ bây giờ bắt tôi nói lại....trời..sao mà mở miệng được..

- Anh xạo quá àh....hồi sáng tui lớn lắm chứ...bộ điếc hả???

- Đâu có...tại hồi sáng khi nhóc nói thì tiếng chuông cũng vang lên đồng thời nên anh nghe không rõ....

- Anh..........

- Thật ra thì nhóc muốn nói gì với anh dzậy?

- Thì...thì....tui muốn...muốn...

- Muốn gì.....

- Muốn xin lỗi anh......

- Hả..xin lỗi....mắc mớ gì mà nhóc phải xin lỗi, về chuyện gì?

- Uhm....thì cái chuyện hôm qua...chiếc xe đạp...tui biết tui đã nghi oan cho anh....và cám ơn anh đã sửa giúp tui luôn...

- Hihi....dzậy hả....chà.....nhóc cũng biết xin lỗi nữa àh..anh tưởng nhóc chỉ biết mắng người chứ....hihi....

- Thôi nha.....tui đâu có mắng người vô cớ....nhưng mà tại hôm qua xảy ra nhiều chuyện nên làm tui hơi căng thẳng tinh thần thôi....

- Dzậy àh...nhóc dễ thương quá heng...hihi....
Anh ta cười...vẫn cái nụ cười này nhưng tại sao giờ nay tôi lại có một cảm giác khác, trước mặt tôi bây giờ không phải là cái nụ cười giả tạo mà tôi thường nghĩ, trái lại đây là nụ cười rất hiền hậu, ấm áp. Nhìn kĩ thì anh cũng có nhiều nét mê người lắm, thân hình cân đối với chiều cao khoảng 1mét 8 thật sự là tướng vóc người mẫu, mái tóc anh rất mượt và mềm mại..(theo quan sát)...và đặc biệt giờ đây tôi mới phát hiện anh ta có một khuông mặt rất điển trai..hihi...đôi lông mày đậm, cái mũi cao và thẳng, củng với khuông mặt hình chữ điền khá là nam tính...dưới ánh đèn mờ trong quán, nét đẹp trong anh càng nổi bật hơn...hihi....không ngờ bấy lâu nay mình cũng không phát hiện...trời...chậm tiêu quá...

- Sao hả....nhìn anh hoài vậy nhóc? Mặt anh có gì àh?

- Không...có gì đâu....hihi...

- Nè nhóc...cho anh hỏi chút nha?

- Hỏi gì...

- Uhm....nhóc có người yêu chưa?

- Anh hỏi gì kì dzậy...có hay không có liên quan gì đến anh không?

- Uhm....thì anh muốn nhóc làm người yêu của anh..........
Chap 7

- Uhm....thì anh muốn nhóc làm người yêu của anh..........

Tôi thật sự sững sốt trước câu nói của anh..."người yêu"...tôi chưa bao giờ nghĩ đến hai chữ này sẽ dành cho tôi, và nhất là anh...một người có thể gọi là hoàn hào đối với mỗi cô gái...

- Anh đang nói bậy gì dzậy? Người yêu gì? Khùng hả? - Mặt tôi đã đỏ dần.

- Anh đâu có nói bậy...anh nói thật lòng mà...- song anh ta chìa tay vào túi lấy ra một thứ gì đó khá là quen thuộc.

- Trời....đây là...- tôi thật sự ngạc nhiên cái thứ mà anh lấy ra chính là cái mặt dây chuyền thiên sứ tình yêu mà hồi nãy tôi thấy ở cửa tiệm.

- Không phải nhóc rất thích cái mặt dây chuyền này mà..đúng không...và nó phải nhận từ tay của người yệu thì càng có ý nghĩa hơn....- Anh nhìn tôi cười...ôi...cái nụ cười này quả thật ấm áp biết bao...

Giờ này tôi như người mất hồn, thật sự là không thể tin vào mắt mình thậm chí tai mình những lời nói của anh....nhưng mà trong thâm tâm tôi lại có một sự thèm khát cái cảm giác được bên anh, chấp nhận những lời nói của anh...tại sao...tại sao tôi lại không thể từ chối....trông anh giờ đây như một thiên sứ đang bảo vệ tôi, ban cho tôi những điều hạnh phúc nhất, ngọt ngào nhất mà tôi hằng mơ ước...

- Nhóc...cho anh một cơ hội nha...để anh có thể thương yêu em, chăm sóc em...

Tôi khẽ gật đầu thay cho cái câu trả lời...giờ đây bao quanh tôi như một chốn thiên đàng tình yêu với muôn vàng sự ấm áp và yêu thương...Hihi...Cái thiên đường tình yêu đó đẹp biết bao, chỉ có tôi và anh...luôn mãi bên nhau, luôn yêu thương, luôn hạnh phúc.....thiên sứ tình yêu đã thật sự đến với tôi rồi ư!..Hihihi.................
...................................

- NHÓC...NHÓC.....BỊ GÌ DZẬY......- Giọng anh vang lên như tiếng sấm sét hùng hồn khiến tôi chợt tĩnh giấc sau một cơn mơ dài...nó đã đưa tôi trở về cái thực tại phủ phàng .... ôi....thì ra đây chỉ là một giấc mơ........như dzậy là thiên sứ sẽ không đến với tôi....và anh sẽ mãi mãi không thuộc về tôi....Trời....sao tôi lại mơ như vậy...tôi không phải rất ghét anh ta mà, không được, mình phải tĩnh giấc thôi,mình không thể như vậy được....

- Nhóc....nhóc không sao chứ...tự nhiên nhìn mặt anh mà im luôn, làm anh tưởng có chuyện gì chứ?

- Uhm.....có gì đâu....chắc tại hơi mệt thôi....- Tôi cố tránh cái ánh mắt của anh...

- Dzậy hả..uhm...vậy về nha, mệt thì về ngủ sớm đi, kẻo xỉu ngay giữa đường thì không ai vác nỗi đâu...hihi...

- Ê...ý anh là gì hả? Xỉu tui cũng không xỉu trước mặt anh....gớm...ai thèm...xí..đi về...

- Hihi..nhóc lại giận nữa rồi àh..đừng giận mà..anh nói giỡn thui..hihi..

- Ai thèm giận....tui đâu có nhỏ nhen như vậy!

- Dzậy àh..thiệt không đó? Hihi..thôi....tối rùi, em về ngủ sớm đi..hihi.

- Kệ tui...xí..đi về...

Tôi đặt ly nước trên bàn sau khi uống gần hết, không đợi anh tính tiền thì tôi đã một mạch dắt chiếc xe đạp đi về, thật tình bây giờ tôi không muốn trạm mặt với anh ta nữa, không hiểu tại sao mỗi lần nhìn thấy anh là tôi lại có một cảm giác khó mà diễn tả được, tôi không hề muốn nó chút nào mà tại sao nó lại cứ bám lấy tôi....

Về đến nhà cũng sắp 11 giờ tối, hôm nay quả thật cũng khá mệt, cũng may ngày mai là chủ nhật khỏi đi học sớm, tha hồ mà ngủ....Í quên..mai là chủ nhật....mình phải đi dự sinh nhật của Linh mà giờ này còn chưa chuẩn bị quà...Trời...cũng tại anh chết tiệt kia khiến đầu óc tôi rối tung lên không nhớ gì hết....chài...biết mua quà gì bây giờ, mình đã hứa là sẽ tặng món quà đặc biệt mà bây giờ thất hứa thì kì lắm...làm sao đây??? Á....có rồi..tôi tìm thấy trong tủ một cái bìa thư...được...mình sẽ làm một tấm thiệp sinh nhật cho Linh...hihi..đảm bảo sẽ rất đặc biệt bởi tay nghề của tôi cũng ok lắm..vì tôi rất thích nghệ thuật mà..nhưng có điều là đối với mắt thẩm mỹ của con gái thì không biết sẽ ra sao..nhưng thôi...nếu mình làm đẹp thì chắc Linh cũng vui lắm...cứ dzậy đi....

Miệt mài trong công việc cắt dán và trang trí đã khiến tôi khá là mỏi mệt, hơn nữa bây giờ đã gần 2 giờ khuya rồi...trời..công nhận mình cũng siêng thiệt.hihi. rốt cuộc thì cũng tại cái anh kia làm tôi quên mất việc mua quà mà giờ này phải thức đêm....cái anh dzô dziên đáng ghét...nghĩ đến anh tôi lại nghĩ đến những chuyện vừa rồi....hihi....nếu như hồi nảy không phải là giấc mơ mà là hiện thực thì tốt biết mấy...hihi...thôi...nghĩ hoài àh...giấc mơ chỉ là giấc mơ...sao lại là hiện thực được....tôi thiếp đi lúc nào không hay...

....................
Sáng nay quả thật là một ngày đẹp trời với cái ánh nắng ấm áp chiếu qua khung cửa sổ đã khiến tôi tĩnh giấc, thế là một ngày mới bắt đầu...uhm..những chuyện hôm qua chỉ là một giấc mơ mà thôi, không nên nghĩ nhiều nữa. Sau khi ăn sáng xong tôi liền chạy về phòng với cái công việc bận rộn là chọn đồ cho buổi tiệc chiều nay..hihi...hình như buổi tiệc được tổ chức ở khách sạn gì đó ngoài Sài Gòn (Nhà Linh giàu muh..) do đó tôi phải chọn cho mình một bộ đồ sang trọng để phù hợp chứ...hihi...

Tốn dần mười lăm phút tôi mới tìm được bộ đồ mà tôi cho là tâm đắc nhất, cái áo thun trắng body ngắn tay và cái quần Jean túi hợp dạng xteen...và cộng thêm đó là cái áo khoác màu đen quả thật cũng ok...hihi...nhìn đơn giản nhưng không quá cầu kì với lại phù hợp với cái style của tôi...Sau khi mặc bộ đồ vào cùng với cái kiểu tóc mới vuốt gel xong, nhìn vào gương quả thật tôi thấy khác xa hoàn toàn cái dáng vẻ thường ngày..chỉ với bộ đồ học sinh..áo trắng quần xanh chán nản...hihi....thật ra nhìn mình cũng ok lắm chứ..haha...với một khuôn mặt dễ nhìn và cân đối, đôi lông mày rậm và dài, sóng mũi cao và thẳng cùng với cái núm đồng tiền vốn có mỗi khi tôi cười...và đặc biệt với cái thân hình cân đối cùng chiều cao hơn một mét bảy đã thật sự khiến tôi tự hào bởi lẽ chọn đồ quá dễ dàng với cái dáng vóc như vậy...kaka...(tự tin thấy ớn luôn....). Ngắm nghía một hồi bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên.

"Alo...Kiệt hả. Linh nè!"
"Uhm..Linh hả..chuyện gì?"
"Bây giờ Kiệt đi được chưa hay để Linh qua nhà Kiệt đi chung nha!"
"Hả...Linh đi chung với Kiệt hả...nhưng mà Kiệt chắc đi xe đạp thôi..."
"Hihi...không...tại vì nhà Linh có xe nè...khách sạn đó cũng xa lắm...hay là tụi mình đi chung"
"Vậy à..ok...hihi...đi chùa mà ngu gì không đi!"
"Uhm...vậy ha.bây giờ Linh qua nhà Kiệt nha!"
"Uhm...ok..."

Bing ..bong...Tiếng chuông cửa vang lên, xuất hiện trước cổng tôi giờ đây là một chiếc xe hơi màu đen nhìn quả thật là sang trọng...hiệu gì thì tôi không biết tại vì có bao giờ được đi đâu....hihi...nhà quê mà...Cửa xe mở ra là một người con gái trong bộ váy hồng cùng với mái tóc dài đang tung bay theo chiều gió như một nàng công chúa đang bước ra từ lâu đài...đó là Linh...thật sự đây là lần đầu tiên tôi thấy Linh mặc như vậy...quả thật Linh có một sức khuyến rủ mà chính tôi nhiều lúc cũng hơi rung động nhưng xét đến cùng thì tôi cũng thích làm bạn thân hơn...(lý do gì thì biết rồi ha...).

- Hi kiệt...

- Woa...nhìn Linh như một nàng công chúa vậy..hihi

- Hihi...cám ơn....woa..nhìn Kiệt cũng không kém nha...như là một hoàng tử vậy...

- Haha....hoàng tử à....không dám...

- Thôi...hoàng tử công chúa ơi...xin mời vào xe đi...- Bỗng có tiếng đàn ông vang lên từ trong xe.

- Á...anh Long...anh về hồi nào vậy? - Tôi khá là ngạc nhiên bởi anh Long chính là anh hai của Linh, ảnh đi du học từ khi tốt nghiệp cấp 2 đến giờ, tôi và anh cũng khá quen do nhiều lúc tôi tới nhà Linh chơi, người ảnh cũng rất nice, nhiều lúc ảnh còn chỉ bài cho tôi nữa, nhưng đó đã là chuyện mấy năm trước rùi...

- Uhm...chào Kiệt...vào xe đi em...

- Dạ...

- Anh về hồi nào vậy? mà hình như anh đi du học ở Mỹ muh đúng không?

- Uhm....anh mới về hôm qua...tại vì anh đang nghỉ hè mà đúng ngay dịp nhỏ Linh sinh nhật nên anh về Việt Nam chơi luôn...

- Vậy hả...uhm, hèn chi Linh tổ chức sinh nhật sang quá heng..hihi..- tôi nhìn sang Linh.

- Uhm....sẵn tiện làm tiệc mừng ảnh về luôn...hihi..- Linh nhìn tôi cười.

- Nè...mấy năm không gặp nhìn em khác quá heng...đẹp trai hẳn lên...hihi...- Anh Long quay sang tôi với một nụ cười khá là thân thiết.

- Hihi...đâu có....đẹp trai thì phải dành cho anh chứ...chứ em mà được một gốc của anh cũng mừng rùi...hihi...- tôi cố tỏ ra khiêm tốn..mà quả thật tôi không nói dối, anh Long vốn có một ngoại hình mê người thiệt, cao gần một mét tám và cái thân hình nở nang với những cơ bắp săng chắc và đặc biệt là anh có một khuôn mặt đẹp trai đến chết người, tôi nghĩ anh đã làm mê lòng biết bao nhiêu cô gái đây...hihi..

- Haha...nhóc này nói chuyện hay thiệt đó nha...lúc nào cũng nói sự thật không à..haha

- Trời..cái anh này tự tin thấy ớn luôn à...chịu không nỗi luôn...- Linh nhìn sang anh Long.

- Hihi....- quả thật ngoài cái dáng vẻ bên ngoài thậm chí cái tính cách anh ấy cũng khá là cute và vui tính nữa chứ...thật sự là một hoàng tử chính gốc...nhà giàu, học giỏi, đẹp trai, dễ thương...

Chiếc xe dừng trước cổng một khách sạn ở Sài Gòn...Woa, quả nhiên đây là một khách sạn 5 sao như tôi nghĩ, trong đây chỉ toàn là những vị khách sang trọng, cũng may tôi đã trang bị cho mình những thứ cần thiết khi bước vào mấy nơi này chứ không chắc mất mặt lắm. Bước vào đại sảnh là một cảm giác hoàn toàn xạ lạ, cái cảm giác quý phái cùng với đôi chút nghệ thuật, cách trang trí rất bắt mắt, với một người yêu nghệ thuật tôi có thể nhận ra cái tài của nhà thiết kế, đó tạo cho tôi một cảm giác rất thoải mái và thoáng khác xa với những nhà hàng hạng thường, đầy rẫy những chùm đèn xanh đỏ nhìn muốn chóng mặt luôn...khách sạn 5 sao quả nhiên có khác..hihi...

- Hi...Linh...tụi mình đây nè...lâu quá không gặp...- giọng của một đám bạn cũ hồi cấp 2 của tụi tôi vang lên.

- A...chào mọi người...các bạn thấy ai đến nè..- Linh chỉ sang tôi..

- Ủa...Kiệt...trời...lâu quá không gặp nha..mày khỏe không? Sao nghĩ hè không rủ bạn bè đi chơi hả? -Giọng thằng Minh vang lên.

- À...hè này mình rất bận...mình phải phụ công việc buôn bán của gia đình nên đâu có thời gian đi chơi đâu....hihi..các bạn sao rùi...mình nghe nói ai cũng đậu cao lắm đúng không?

- Uhm....Kiệt biết không....tụi nó ghê lắm, nào là vô Nguyễn Thị Minh Khai, Lê Quý Đôn, rôi cả Lê Hồng Phong nữa....ah....Kiệt hình như học trường Bùi Thị Xuân đúng không? Ghê nha! - Giọng con Tâm...lớp trưởng lớp 9 tôi nói một tràng.

- Hihi...ghê gì đâu...tại hênh thui...

- Các bạn ngồi chơi chút nha...mình còn phải qua bên kia nữa, bạn của anh mình muh...không thể để anh mất mặt..hihi...- Linh nhìn chúng tôi cười.

- Uhm....được rùi...

Tôi nhìn lước qua bên kia, toàn là mấy anh chị lớn không à, chắc họ cũng đến dự buổi tiệc mừng anh Long về...nhìn họ cũng khá thân thiết. Trong đó có một bóng người mà tôi cho là khá quen và.....

- Hi....chào em..... khỏe không?
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime14/9/2009, 12:22 am

tức a wa'. xé tam. wang sọt rác. cái nào cũng 1/2
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime17/9/2009, 4:43 pm

cái gì cũng phải từ từ để cho người khác đọc xong rồi cho ý kiến cái đã chứ
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime17/9/2009, 11:46 pm

hiz. Nhưng mừ ghiền wa'. hình như người ta đọc mà hem cho ý kiến
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime18/9/2009, 7:42 pm

zậy đọc rồi thì cho chút ý kiến đi ...
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime19/9/2009, 11:47 pm

hay wa'. ghiền wa'. Nhưng hem bít ngoài đời có ty đẹp zậy hem
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime21/9/2009, 7:52 pm

giờ chắc hiếm lắm , lại càng hiếm hơn khi trong thế giới này ... toàn là ... ko @@!
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime23/9/2009, 10:15 pm

hiz. nhừng cũng hy vọng còn. hiếm vẫn có nghĩa là còn đúng hem?
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime24/9/2009, 2:01 pm

chỉ như mò kim đáy biển mà thôi ....
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime24/9/2009, 7:07 pm

hi``````````````````````. khỏi cần mò. có 1 người ở đây nàk
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime24/9/2009, 9:20 pm

người nào ? ... đừng có nói là ... >"
Về Đầu Trang Go down
ivant
Giám độc tập đoàn GK
Giám độc tập đoàn GK
ivant



Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime24/9/2009, 11:45 pm

chứ ai. hi``````````````````````.
Về Đầu Trang Go down
kisslove
Hot !! ?
Hot !! ?




Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime26/9/2009, 5:34 pm

có làm quá vấn đề lên không đó @@!
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Tình yêu không như ta mơ Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tình yêu không như ta mơ   Tình yêu không như ta mơ Icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tình yêu không như ta mơ
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Sao không tin lời anh (Vỹ Lâm)
» Tạo chữ kí sao không hiện lên lúc gửi bài ?? Vào đây nha
» Không Có Sự Lựa Chọn (Ngô Kiến Huy)
» Anh Không Xứng (Chu Kiến Minh)
» Em không muốn khóc (Kim Lê Quyên)

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Giải trí :: Truyện ( No sex )-
Chuyển đến